Khi thanh toán ở nhà hàng Anh, bạn yêu cầu người phục vụ đưa "bill" nhưng khi ở Mỹ, bạn sẽ hỏi "check"; ở Anh gọi "chips", món được đưa ra sẽ khác ở Mỹ.
Hoá đơn
Khi thanh toán hóa đơn ăn uống ở nhà hàng tại Anh, bạn sẽ yêu cầu "bill" (hóa đơn), còn ở Mỹ là "check". Đôi khi, bạn dùng lẫn lộn hai từ này, người nghe vẫn có thể hiểu nhưng sử dụng từ vựng phù hợp với địa điểm sẽ giúp ích cho việc hòa nhập văn hóa. Bạn cũng sẽ cảm thấy tự tin hơn nếu nhớ đúng từ ngữ và sử dụng đúng. Ngoài ra, bạn có thể thêm vào một vài từ lóng để thực sự gây ấn tượng với người dân địa phương.
Tiền tip
Tipping (đưa tiền tip/tiền "boa") trên "bill/check" cho nhân viên phục vụ tồn tại ở cả Vương quốc Anh và Mỹ nhưng nó phổ biến và quan trọng hơn nhiều khi ở Mỹ.
Ở Anh, khoản tiền tip khoảng 10% được coi là phù hợp để có dịch vụ tốt trong nhà hàng và một số người hoàn toàn không nhận khoản tiền này. Tuy nhiên, ở Mỹ, tiền này được coi là cần thiết (nhân viên phục vụ thường được trả lương rất thấp) và có thể là bất cứ thứ gì có giá trị khoảng 15-25% của "check" (hóa đơn).
Tên đồ ăn
Ở Anh và Mỹ, một số từ giống hệt nhau như "potato" (khoai tây) nhưng cách phát âm lại khác nhau. Theo tiếng Anh - Anh, từ này được phát âm là /pəˈteɪ.təʊ/, còn Anh - Mỹ là /pəˈteɪ.t̬oʊ/.
Một số loại thực phẩm khác có tên hoàn toàn khác nhau ở hai nước. Chẳng hạn, bí ngòi ở Anh là "courgette" còn ở Mỹ là "zucchini", quả cà tím ở Anh là "aubergine" còn ở Mỹ là "eggplant". Bạn nên tìm hiểu sự khác biệt này để không gặp phải tình huống khó xử khi ở nhà hàng.
Một trường hợp thú vị là "chips" (khoai tây chiên). Ở Anh, "chips" chỉ loại khoai tây chiên dạng que dài dùng nóng. Trong khi đó, ở Mỹ, món khoái khẩu này được gọi là "fries" hay "french fries". Người Mỹ cũng có từ "chips" hay "potato chips" nhưng là chỉ loại khoai tây thái lát rất mỏng, được chiên giòn tan và thường được đóng gói (không dùng nóng). Người Anh gọi "chips của Mỹ" là "crisps".
Cách biểu đạt ngắn gọn để bạn dễ nhớ là:
- chips (Anh) = fries/french fries (Mỹ)
- chips/potato chips (Mỹ) = crisps (Anh)
The bigger, the better (Càng to càng tốt)
Đối với nhiều người, thực phẩm là hiện thân của "American Dream" (Giấc mơ Mỹ): mọi thứ dường như "bigger, better, and tastier" (to hơn, tốt hơn và ngon hơn).
Điều này cũng áp dụng với đồ uống. Tại nhiều địa điểm ở Mỹ, bạn trả tiền cho "soft drink or coffee" (nước ngọt hoặc cà phê) và được uống không giới hạn. Nếu yêu cầu nước thường, bạn cũng được miễn phí. Nhưng ở Vương quốc Anh, bạn cần nêu rõ bạn muốn có "tap water" (nước vòi, nước lọc bình thường), nếu không bạn sẽ được mang ra một chai nước khoáng và bị tính phí.
Hoàng Huy (Theo Grammarly)
Tham khảo thêm:
Nhận xét
Đăng nhận xét
Xin chào, mời các bạn bình luận