Ai ngoan sẽ được thưởng
1. Một buổi sáng, Bác Hồ đến thăm trại nhi đồng. Vừa thấy Bác, các em nhỏ đã chạy ùa tới, quây quanh Bác. Ai cũng muốn nhìn Bác cho thật rõ.
Bác đi giữa đoàn học sinh, tay dắt hai em nhỏ nhất. Mắt Bác sáng, da Bác hồng hào. Bác cùng các em đi thăm phòng ngủ, phòng ăn, nhà bếp, nơi tắm rửa,...
2. Khi trở lại phòng họp, Bác ngồi giữa các em và hỏi :
- Các cháu chơi có vui không ?
Những lời non nớt vang lên :
- Thưa Bác, vui lắm ạ !
Bác lại hỏi :
- Các cháu ăn có no không ?
- No ạ !
- Các cô có mắng phạt các cháu không ?
Không ạ !
Bác khen :
Thế thì tốt lắm ! Bây giờ Bác chia kẹo cho các cháu. Các cháu có thích kẹo không ?
Tất cả cùng reo lên :
- Có ạ ! Có ạ! Một em bé giơ tay xin nói :
- Thưa Bác, ai ngoan thì được ăn kẹo, ai không ngoan thì không được ạ !
- Các cháu có đồng ý không ?
- Đồng ý ạ !
3. Các em nhỏ đứng thành vòng rộng. Bác cầm gói kẹo chia cho từng em. Đến lượt Tộ, em không nhận, chỉ khẽ thưa :
- Thưa Bác, hôm nay cháu không vâng lời cô. Cháu chưa ngoan nên không được ăn kẹo của Bác.
Bác cười trìu mến :
- Cháu biết nhận lỗi, thế là ngoan lắm ! Cháu vẫn được phần kẹo như các bạn khác.
Tộ mừng rỡ nhận lấy kẹo Bác cho.
Theo TUÝ PHƯƠNG và THANH TÚ
- Hồng hào : (da) đỏ hồng, thể hiện sức khoẻ tốt.
- Lời non nớt : lời trẻ em ngây thơ.
- Trìu mến : thể hiện tình thương yêu.
- Mừng rỡ : vui mừng lộ rõ ra bên ngoài.
#AiNgoanSẽĐượcThưởng #Lớp2 #7T7
Hoàng hôn trên sông Hương Cuối buổi chiều, Huế thường trở về trong một vẻ yên tĩnh lạ lùng, đến nỗi tôi cảm thấy hình như có một cái gì đang lắng xuống thêm một chút nữa trong thành phố vốn hằng ngày đã rất yên tĩnh này. Mùa thu, gió thổi mây về phía cửa sông, mặt nước phía dưới cầu Tràng Tiền đen sẫm lại, trong khi phía trên này lên mãi gần Kim Long, mặt sông sáng màu ngọc lam in những vệt mây hồng rực rỡ của trời chiều. Hình như con sông Hương rất nhạy cảm với ánh sáng nên đến lúc tối hẳn, đứng trên cầu chăm chú nhìn xuống, người ta vẫn còn thấy những mảng sắc mơ hồng ửng lên như một thứ ảo giác trên mặt nước tối thẳm. Phố ít người, con đường ven sông như dài thêm ra dưới vòm lá xanh của hai hàng cây. Phía bên sông, xóm Cồn Hến nấu cơm chiều, thả khói nghi ngút cả một vùng tre trúc. Đâu đó, từ sau khúc quanh vắng lặng của dòng sông, tiếng lanh canh của thuyền chài gỡ những mẻ cá cuối cùng truyền đi trên mặt nước, khiến mặt sông nghe như rộng hơn. Và khi dãy đèn bên đường bắt đầu t...
Nhận xét
Đăng nhận xét
Xin chào, mời các bạn bình luận